Chủ đề: Thơ Bạch Tiểu Phụng
Trang trong tổng số 4 trang (37 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối
[1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối
TRANG THƠ BẠCH TIỂU PHỤNG :
• Tác Giả : Vũ Xuân Uyên
• Bút Danh : Bạch Tiểu Phụng
Là Tự Anh Đa Tình .1
Dòng ký ức nêu tên người vãn khứ
Để lòng anh níu giữ mối tình si
Trong cuộc sống ai sẽ hiểu chữ vì
Bởi yêu em nên người đi , chẳng nói
Là say nắng hay tình yêu quá vội
Phút nhìn nhau anh bối rối lặng thầm
Mỗi đêm về buông nỗi nhớ xa xăm
Những dòng tin lặng câm trên bàn phím
Vẫn ưu tư khi lòng anh hoài niệm
Phút bên em ta tìm kiếm chân tình
Là do đâu khi người mất niềm tin
Để yêu em anh một mình thương nhớ
Đắng và cay khi tình là duyên nợ
Trả cho tôi một chữ "ngỡ" năm nào
Và câu thề mong ta chẳng vội trao
Khi đêm xuống thì thào cùng với bóng
Này bạn hữu ta có nên đợi ngóng
Trả lời đi hỡi chiếc bóng của ta
Những bài thơ ngươi hiểu hết cơ mà
Kẻ im lặng thành ra lời giả dối
Kết thúc này với hai từ "đánh đổi"
Bởi cho đi để học hỏi thêm nhiều
Đơn phương ấy sẽ đáng giá bao nhiêu
Trong mắt người chẳng yêu ta... sao hiểu !!!
- Bạch Tiểu Phụng - 11\03\2016
• TÁC GIẢ : VŨ XUÂN UYÊN
• BÚT DANH : BẠCH TIỂU PHỤNG
• BÚT DANH : BẠCH TIỂU PHỤNG
☆☆☆☆☆
Chia sẻ trên Facebook
1 nhận xét:
Đọc mãi mà chẳng hiểu
Đây là tâm trạng gì
- Một chàng trai “si si”
Rút ra bài học lớn
- Một trừng phạt đau đớn
Cho một kẻ đa tình
Tất cả mọi dạng hình
Xem ra đều vô lý
Cả bài lộn xộn ý
Cả bài xô bồ tình
Ý thơ thì linh tinh
Nên chẳng thành “thông điệp”
Lê Sỹ Thiệp
Đăng nhận xét